Được cô cán bộ chính sách xã chỉ đường, chúng tôi tìm về nhà của cựu chiến binh Lê Đình Thu (SN 1964 ở xóm 7, xã Hưng Mỹ, huyện Hưng Nguyên, Nghệ An) vào một ngày giữa tháng tám tiết trời khá nóng nực.
Nhắc đến hoàn cảnh của gia đình này, cô Huyền, cán bộ chính sách sách xã không khỏi xót xa: “Gia đình vợ chồng ông Thu khổ lắm. Họ sinh được hai người con trai thì cả hai đều bị tật nguyền. Từ nhỏ đến giờ, hai người con trai ấy vẫn như những đứa trẻ không biết nói cười, chỉ biết ăn, nằm một chỗ. Làm cha, làm mẹ đã 30 năm qua nhưng vợ chồng ông Thu chưa từng một lần nghe con mình cất tiếng gọi bố, mẹ”.
Thật vậy, bước chân vào nhà ông Thu, nhìn cảnh hai đứa con là Lê Đình Tuấn Anh (SN 1989) và Lê Hữu Phước (SN 2001) bại liệt, người chỉ còn là “tấm da bọc xương” nằm liệt trên nền nhà khiến chúng tôi không khỏi chạnh lòng.

Ông Thu bên hai đứa con tật nguyền. Ảnh Duy Ngợi
Trong căn nhà tình thương 3 gian được xây dựng từ năm 2013 của vợ chồng ông Thu không có vật gì đáng giá ngoài chiếc chiếu rách nhàu cho hai đứa con trai bại liệt nằm, kế bên là những chiếc nồi, xoong và một ít đồ chơi cho... trẻ con.
Năm 1980, chàng trai trẻ Lê Đình Thu khoác ba lô lên đường nhập ngũ. Sau đó, ông gia nhập đội quân tình nguyện của Việt Nam sang chiến trường Campuchia. Tại đây, từ chàng tân binh lập nhiều chiến công, ông trở thành Trung đội trưởng, thuộc đơn vị C1, D218, E686, F339 (Quân Khu 9). Đơn vị của ông khi ấy gồm có 7 người, được giao nhiệm vụ gác chốt ở khu vực biên giới Cam-pu-chia với Thái Lan. Đến năm 1987, ông phục viên về lại quê nhà và gia nhập vào đội dự bị đông viên của địa phương.
Một năm sau, chàng trai trẻ Lê Đình Thu lập gia đình với người con gái cùng xã là Hồ Thị Trâm (cùng tuổi ông). Vợ ông chính là con gái duy nhất của liệt sỹ Hồ Xuân Chỉnh từng tham chiến dọc dải đất miền Trung nơi bom Mỹ oanh tạc ác liệt và rải chất độc đi-ô-xin.
Bà Trâm bị nhiễm chất độc da cam từ bố của mình, khi lập gia đình với ông Thu và sinh ra hai người con trai kém may mắn. Năm 2017 bà bị tai biến mạch máu não. Nay răng bà đã rụng hết, không còn khả năng lao động.
Hiện, cuộc sống của gia đình ông Thu phụ thuộc vào 4 mấy sào ruộng, đàn gà đàn vịt cùng những đồng trợ cấp cho 2 đứa con tật nguyền nên rất bấp bênh. Bữa ăn hằng ngày không đủ chất nên cả vợ chồng tôi cùng hai đứa con trai càng gầy guộc đi trông thấy.
“Nay già yếu, vết thương tái phát, vợ cũng bị ảnh hưởng nặng từ chất độc da cam nên mất sức lao động, sống phụ thuộc vào mấy đồng tiền trợ cấp xã hội của hai con tật nguyền. Đó là chưa kể khoản nợ 105 triệu từ khi xây dựng căn nhà này mà vợ chồng tui không biết lấy gì để trả. Chỉ nghĩ đến đó mà vợ chồng tôi ngồi khóc hằng đêm...”, ông Thu tâm sự.
Hàng xóm, bà Nguyễn Thị Minh nói: “Thật khổ sở cho họ khi sinh cả hai người con đều bị nhiễm chất độc da cam từ mẹ, ngày trước chúng tôi còn nghe họ nói cười chứ giờ đây sức khỏe sa sút, cái ăn hằng ngày trở nên cấp bách, bệnh cũ tái phát... ước sao có những tấm lòng nhân ái quan tâm tới họ, sẻ chia phần nào”.

Mọi ăn uống, sinh hoạt của 2 đứa con đều dựa vào đôi tay của ông Thu. Ảnh Duy Ngợi
Ông Nguyễn Như Mai, Chủ tịch UBND xã Hưng Mỹ cho biết: “Gia đình ông Thu thuộc diện hộ nghèo tại địa phương cần phải quan tâm đặc biệt. Cuộc sống của họ giờ chỉ dựa vào số tiền trợ cấp ít ỏi nhưng bệnh cũ của hai vợ chồng tái phát, mất sức lao động. Mong các tấm lòng hảo tâm gần xa sẻ chia phần nào sự khổ cực đó chứ họ khổ những 30 năm nay rồi”.
Mọi sự giúp đỡ xin gửi về gia đình ông Lê Đình Thu và bà Hồ Thị Trâm trú tại xóm 7, xã Hưng Mỹ (Hưng Nguyên, Nghệ An), số điện thoại: 01667046973.
Duy Ngợi
Đường dẫn bài viết: https://suckhoemoitruong.com.vn/co-cuc-vo-chong-cuu-chien-binh-nuoi-hai-con-tat-nguyen-13028.htmlIn bài viết
Cấm sao chép dưới mọi hình thức nếu không có sự chấp thuận bằng văn bản. Copyright © 2023 https://suckhoemoitruong.com.vn/ All right reserved.