Lão Súng “hành xác” để cai nghiện
năm nghiện thuốc phiện, để quên thuốc, Lão Chá Văn Súng ở bản Hua Pù, xã Pù Nhi, huyện Mường Lát đã “hành xác” bằng cách đào đất mở đường.
Bên nương lúa chín vàng, lặng lẽ tiếp chuyện với khách lạ ông Chá Văn Súng, sinh năm 1957 tại bản Hua Pù thuộc “thủ phủ” trồng cây thuốc phiện của huyện Mường Lát. Khi ông bước sang tuổi 12, khi đã biết lên rừng đi săn bắn cũng là lúc ông đã nghiện thuốc phiện. Nhà ông Súng có 10 người thì mất 7 người nghiện thuốc.
Cái sự nghiện của ông Súng khá kì lạ, khi ông mới lên 12 tuổi, ông lên rừng hái ổi, không may bị trượt chân ngã khiến ông đau đớn vô cùng. Thương con, bố ông Súng đã đưa thuốc phiện cho hút để giảm bớt cơn đau đang hành hạ con mình. Rồi ông Súng đã trở nên nghiện thuốc phiện. Kể từ đó, ngày nào ông Súng cũng chìm trong khói thuốc mờ ảo của những cơn phê thuốc.
Trước kia, nói đến Pù Nhi, người ta nghĩ ngay đến cây thuốc phiện, số người nghiện của xã đã chiếm tới 50% số người nghiện của huyện.
Anh Hơ Văn Phọng – Phó Trưởng Công an xã Pù Nhi, nhận định: “Ông Súng đã cai nghiện hút thuốc phiện thành công, sau khi cai nghiện ông không có biểu hiện tái nghiện lại, ông đã khỏe và hăng hái tham ra công việc hàng ngày, giúp đỡ vợ con khi lên nương rẫy”.
Ông Súng nhớ lại: “Cán bộ dưới xã nói ai cai nghiện được thì sẽ sống lâu, không cai nghiện sẽ chết sớm, nghe thế sợ quá nên đi cai”. Do lo sợ “sẽ chết sớm’’ và do thương vợ con nên từ năm 2006 ông Súng đã bắt đầu tiến hành cai nghiện thuốc phiện. Lúc đầu, ông tìm đến nhà ông San (bản Pù Quăn) người nổi tiếng có bài thuốc cai nghiện. Nhưng thứ thuốc đó cũng không thể làm rứt cơn mỗi khi ông thèm thuốc. Rồi ông xuống xã để cai nghiện nhưng vẫn không thành công, nhưng không vì thế mà Súng buông xuôi, ngược lại ông còn quyết tâm cai nghiện cho bằng được.
Ông Súng quyết tâm cai nghiện, ông rời bỏ vợ con, gia đình để vào rừng sống cuộc sống khổ hạnh. Ngủ vách đá, đêm đến chỉ đốt một đống lửa cho khỏi lạnh, thế là sống qua ngày. Mỗi khi lên cơn đói thuốc, ông lại tìm đủ mọi việc để làm, khi săn chuột, khi đào củ cây, có lúc ông lại chạy ra suối lặn ngụp để quên đi cơn nghiện.
Ông Chá Văn Súng ở bản Hua Pù “hành xác”bằng cách đào đất mở đường mỗi khi lên cơn “thèm” thuốc phiện.
Thời gian ở rừng cứ thế trôi qua, sau 6 tháng sau, cơn nghiện của ông dường như biến mất, ông trở về trong niềm vui và sự ngỡ ngàng của gia đình và bà con lối xóm. Khi đã cai thuốc thành công, nhưng khi trở về bản cứ nhìn thấy người khác hút thuốc, hoặc vô tình ngửi thấy mùi thuốc phiện là ông không thể cầm lòng. Với quyết tâm cai nghiện, thấy người dân đi lại giao lưu giữa các bản còn khó khăn nên mỗi khi lên cơn thèm thuốc ông Súng đã “hành xác” bằng các đào đất mở đường.
Năm 2008, ông Súng đã mở thành công con đường từ bản Hua Pù đến bản Chiên Pục. Ông cho hay: “Xưa kia, khi tôi chưa làm con đường này, để sang được bản Chiên Pục người dân phải leo đồi mất cả nửa ngày đường. Nên tôi quyết định đào đất mở đường. Khi có con đường này, đi cũng chỉ hết có 30 phút, thuận tiện cho việc giao lưu của người dân”. Thấy hiệu quả từ việc mở con đường Hua Pù – Chiên Pục, ông lại tiếp tục mở thêm một con đường dài nối bản Hua Pù với bản Cá Nọi. Ông Súng cho biết: “Sau hơn hai năm quyết tâm làm đường để quên đi thuốc phiện, tôi đã làm được một con đường dài 2.600m nối liền các bản Hua Pù, Cá Nọi, Chiên Pục lại với nhau”. Để nhớ ơn người đào đất mở đường, mỗi khi đi qua đoạn đường này, người dân đã gọi bằng cái tên trìu mến “Con đường ông Súng”.
Nhận xét về lão Súng, ông Lâu Văn Kỷ - Phó Chủ tịch UBND xã Pù Nhi, cho hay: “Ông Súng đã tự cai nghiện thành công trở thành công dân tốt, không còn nghiện như trước, ông luôn chấp hành mọi đường lối, chính sách của Đảng và quy định của địa phương. Để cai nghiện ông Súng đã tiến hành đào đất mở đường làm lối đi cho bà con dân bản”.
Lô Giang