Chuyện ở làng… hiến giác mạc
SK&MT – Ở thôn Thạch Nham Tây, xã Hòa Nhơn, H. Hòa Vang, Đà Nẵng có tất cả 105 người đăng ký hiến giác mạc sau khi qua đời bởi họ hiểu được đây là một việc làm có ý nghĩa nhân đạo cao cả, mang lại cuộc sống tươi đẹp cho hàng trăm nghìn người mù.
Thạch Nham Tây là một trong số 11 thôn của xã Hòa Nhơn. Nghề chính ở đây làm làm ruộng, cấy lúa, trồng cây ăn quả. Nguồn thu chính của họ từ mớ rau con cá, quả mít, quả ổi trong vườn mà ra. Cả làng mới có được đôi ba cử nhân thế nhưng khi nghe đến chuyện tự nguyện đăng kí hiến giác mạc ai cũng tỏ vẻ am tường. Ai cũng tranh nhau giải thích cho chúng tôi nào là “hành động nhỏ ý nghĩa lớn” rồi thì “mình chết đi rồi còn làm phước được, để lại công đức cho con cháu đời sau”.
Để có đạt được thành công như ngày hôm nay là sự nỗ lực không biết mệt mỏi của ông Trần Công Tương (SN 1949) Chi hội trưởng Chi hội chữ thập đỏ thôn Thạch Nham Tây và những người cộng sự của mình.
“Ban đầu khi nghe mình vận động hiến giác mạc sau khi chết để giúp những người mù sáng mắt trở lại mọi người đều lắc đầu phản đối. Họ không muốn chết không toàn thây, vì họ nghĩ rằng bị móc mất con mắt thì sang thế giới bên kia làm sao mà nhìn thấy đường về nhà với con cháu”, ông Tương nhớ lại.
Những lí luận ngây thơ cùng với sự phản ứng quyết liệt không hợp tác của những người nông dân suốt ngày chân lấm tay bùn không nằm ngoài dự đoán của ông. Ngay từ năm 2009, khi nhận được giấy mời tập huấn của hội chữ thập đỏ thành phố Đà Nẵng đến khi lên đường đi tập huấn ông trăn trở suy nghĩ là muốn vận động được mọi người thì mình phải hiểu được họ nghĩ gì, nghĩ như thế nào.
“Hành động tuy nhỏ, nhưng ý nghĩa lớn”.
Trong suốt quãng thời gian tập huấn ông là người hăng hái đặt ra rất nhiều tình huống khiến những “huấn luyện viên” không ít lần toát mồ hồi với những câu hỏi đi sâu vào thực tế của ông. Sự lo lắng chu toàn ấy đã giúp ích ông rất nhiều sau này trong những lần vận động mọi người tự nguyện đăng kí hiến giác mạc.
Để mọi người có thể hiểu và tự nguyện đăng kí ông bảo trước tiên mình phải làm trước. Nói là làm ông về vận động vợ cùng đăng kí với mình. Sau nhiều lần thủ thỉ nhỏ to, ông đã nhận được cái gật đầu đồng ý của vợ. Khi thuyết phục năm người con của mình kí vào đơn đồng ý tự nguyện hiến giác mạc của bố mẹ còn khó gấp bội vì mỗi đứa một ý kiến chẳng ai giống ai.
Những ngày đầu đi vận động bà con trong thôn đăng kí hiến giác mạc nhiều trường hợp khiến ông dở khóc dở cười. Có trường hợp vận động được cá nhân họ tự nguyện đăng kí rồi lại gặp phải sự phản đối từ gia đình, từ các con. Nhiều trường hợp khiến ông phải đi lại rất nhiều lần, đến nhà năm bảy lượt mỗi lần đến ông lại nhỏ nhẹ phân tích hết sự tốt đẹp của hành động “tuy nhỏ” nhưng đem lại lợi ích lớn cho rất nhiều những trường hợp bất hạnh phải sống trong bóng tối.
Ông Hồ Thêm, một trong những nông dân tự nguyện đăng ký hiến giác mạc sau khi nghe ông Tương giảng giải phân tích.
Sau những chuyến đi vận động như con thoi đến từng hộ dân trong thôn kết quả thu về khiến ông không khỏi bất ngờ. Hơn ba mươi lá đơn đăng kí tự nguyện hiến giác mạc của bà con trong thôn, trong đó có nhiều cặp vợ chồng cùng nhau đăng kí là thành quả của những chuyến đi không ngừng nghỉ của ông. “Không dễ để vận động nhân dân nhất là bà con nông dân nghe theo mình nhưng khi họ đã hiểu ra được bản chất của vấn đề là việc tốt, ý nghĩa thì họ hưởng ứng rất nhiệt tình” chú Tương chia sẻ.
“Mình chết đi thân xác mình rồi cũng thối rữa hết, chết rồi mà còn giúp người sáng lấy lại được cho con măt của họ, mình giúp họ mình vừa để lại được cái đức mà không biết mấy đời mới làm được cái phước ấy. Cứu một mạng người hơn xây bảy tòa tháp, đằng này mình cứu được những bốn người cơ mà, tôi nói thế có phải không chú?”, nghe lập luận của ông Hồ Thêm chúng tôi hiểu được họ đã nhận ra việc hiến giác mạc là một hành động hết sức nhân văn cao cả.
Thôn Thạch Nham Tây bây giờ có rất nhiều gia đình không chỉ hai vợ chồng mà cả các con rồi dâu rể cũng kí vào đơn tư nguyện hiến giác mạc sau khi qua đời như hộ ông Trần Công Tương, Trần Công Cường…
Tất cả năm người con trai cả trai cả gái của ông Tương đều nhất loạt ủng hộ khi bố có ý định hiến giác mạc bởi chúng luôn tin tưởng những hành động của mình là đúng có ý nghĩa, sau này khi tôi vận động chúng đăng kí hiến giác mạc thì tất cả đồng loạt làm theo không chỉ vì vui lòng ông già này mà chúng thừa hiểu đây là một hành động cao cả đầy tính nhân văn, giúp ích cho nhiều người kém may mắn khi mình qua đời.
Nguyễn Cường