Lần nắm tay cuối cùng
Một đôi vợ chồng đã kết hôn hơn 10 năm. Một hôm hai người cùng nhau đi đến cuối thành phố thăm một người bạn. Lúc trở về trời đã tối rồi, lại chỉ còn một chuyến xe bus cuối cùng. Người chồng nói, 2 người chúng ta chen vào 2 cửa nhé, người đông quá đi mất. Người vợ gật đầu đồng ý.
Người chồng chen lên của trước, đứng giữa xe bị từng lớp từng lớp người chèn ép, vô cùng khó chịu. Đột nhiên có một bàn tay lặng lẽ tóm chặt tay anh ta, dựa vào cảm giác anh biết đó không phải là tay vợ anh, bởi vì tay của vợ không thể mềm mại, ấm áp, mịn màng và rung động lòng người như vậy.
Người chồng thực sự hy vọng chiếc xe này cứ chạy mãi không bao giờ dừng lại. Tiếp tục tưởng tượng, đây là người phụ nữ như thế nào? Sao cô ấy lại chú ý đến mình ? Cô ấy tên gì ? Làm sao mới có thể xin được số điện thoại của cô ấy? Đột nhiên anh nảy ra sáng kiến nhẹ nhàng nhét danh thiếp của mình vào bàn tay nhỏ nhắn dễ thương ấy.
Xe cuối cùng cũng đến bến. Người chồng lưu luyến không muốn xuống xe. Người chồng xuống xe cửa trước, người vợ xuống xe từ cửa sau, xem ra cô ấy không phát hiện ra sự việc lúc nãy. Lúc hai người cùng băng qua đường, đột nhiên một chiếc xe điên lao tới, người vợ không do dự liền dùng cơ thể mình đẩy người chồng ra…
Người chồng hoảng hốt, bế người vợ toàn thân bê bết máu chạy đến bệnh viện gần đó. Lúc trời rạng sáng, bác sĩ bước ra nói với anh : “Chúng tôi đã cố gắng hết sức, vợ anh chỉ muốn gặp mặt anh lần cuối cùng.” Người chồng bước vào phòng bệnh, lúc này bàn tay của người vợ nắm chặt lại, sau đó bàn tay buông thõng xuống giống như thước phim quay chậm , danh thiếp của người chồng từ từ rơi xuống đất .
Minh Phạm- Blogtamsu.vn